Khách mời ngày hôm nay của chúng ta là Daan Van Rossum. Anh ấy là Giám đốc trải nghiệm tại Dreamplex. Tôi sẽ để cho Daan giới thiệu một chút về minh. Giờ tôi bắt đầu nói về bản thân à? Vâng. Chà, tôi không thích làm việc này lắm. Chào Tuân, rất hân hạn
Khách mời ngày hôm nay của chúng ta là Daan Van Rossum. Anh ấy là Giám đốc trải nghiệm tại Dreamplex. Tôi sẽ để cho Daan giới thiệu một chút về minh. Giờ tôi bắt đầu nói về bản thân à? Vâng. Chà, tôi không thích làm việc này lắm. Chào Tuân, rất hân hạnh được đến đây hôm nay. Vâng, tên tôi là Daan. Anh phát âm tên tôi rất tốt ấy. Tôi rất ngạc nhiên.. Tôi là Giám Đốc Trải Nghiệm tại Dreamplex. Tức công việc của tôi bao gồm việc xem xét. Chất lượng môi trường làm việc. và làm cách nào để cải thiện nó. Và chúng tôi đã giúp thực hiện điều này. cho 200 công ty tại Việt Nam. Trước đó, tôi đã từng làm một công việc “điên rồ” khác. Đó là tôi từng làm việc cho Ogilvy. Trong vòng 10 năm, tại Amsterdam, nơi tôi sinh ra. Rồi sau đó tôi chuyển đến New York, Chicago, Singapore. Và giờ là Sài Gòn. Tuyệt. Anh Daan, tôi có một câu hỏi mà tôi sẽ hỏi.
Bất kì khách mời nào đến đây. Vì đa số thính giả của chúng ta là những bạn trẻ. Trong giai đoạn đầu 20 đến đầu 30. Và họ đang tìm ra cho mình một con đường sự nghiệp. Nên họ rất muốn biết cách anh bắt đầu sự nghiệp. Và thành tựu lớn đầu tiên của anh là gì?. Nó đã xảy ra như thế nào và ảnh hưởng ra sao. Đến sự nghiệp bây giờ của anh?. Okay, nhưng các bạn đừng bắt chước theo tôi nhé. Đừng làm theo những gì tôi sắp nói. Vì tôi đã nghỉ học cấp 3 vào năm tôi 15 tuổi. Tôi đã rất mệt mỏi với chuyện ngồi một chỗ và học. Nó không phải là một việc phù hợp với tôi. Rồi sau đó tôi đi làm nhiều công việc khác nhau. Và cuối cùng tôi tìm được một công việc mà tôi khá thích thú. Tiếp đến việc đó, tôi đi làm tại một Internet start up. Và thực sự tập trung vào việc tiếp thị nội dung. Sau đó tôi chuyển vào làm tại Ogilvy ở Amsterdam.
Có thể nói thành tựu đầu tiên của tôi là vào được công ty đó. Vì họ đã chịu thuê một kẻ như tôi,. Không có bằng cấp hay gì cả. Và cho tôi thật nhiều kinh nghiệm. Có thể nói đột phá đầu tiên của tôi là. Thắng một cuộc thi của Ogilvy mà nó giúp tôi có được. một vị trí trong công ty họ tại New York. Đó là khi tôi chuyển từ. người sáng tạo nội dung số tại Amsterdam. Thành một chiến lược gia kĩ thuật số. Và đặc biệt vào lúc đó, tôi được làm việc với. Những cái tên lớn như Ford, IKEA và American Express. Những công ty trong danh sách của Fortune. Để giúp họ tính những bước đi kĩ thuật số. Hồi đó đây là một vấn đề lớn cho họ. Còn giờ thì vấn đề của họ là. Mạng xã hội hoạt động như thế nào. Và mình có nên bắt đầu dùng Tik Tok hay không?. Hồi đó thì mình hay hỏi. Mình có nên mở microsite hay không?. Hay là phần mềm CRM sử dụng như thế nào?.
Làm sao để khách hàng chịu để lại. email để mình quảng cáo cho họ. Và những việc như thế. Tuổi thơ dữ dội, đúng không? Vâng. Vâng, dữ dội thật. Tôi xem điều đó là đột phá đầu tiên. Và tất nhiên cũng nhờ bên phía công ty. Chấp nhận một rủi ro lớn khi nhận vào một người. Không bằng cấp, không kinh nghiệm, và cho nó cơ hội. Để được gặp những tiền bối trong ngành. Và trình bày ý tưởng đến những công ty lớn. Hai điều đó là hai điều rất quan trọng. Đã đến với tôi trong sự nghiệp. Cuộc thi đó là gì thế anh?. Nó là một cuộc thi khi mà. Ogilvy bước sang năm thứ 60. và họ đang tái tạo lại hình ảnh của công ty. Nên họ mở cuộc thi viết toàn thế giới. Về vấn đề “Sáng tạo là gì?. Và nó sẽ thay đổi như thế nào trong tương lai?”. Tôi đã viết một bài dài, cùng với sự trợ giúp. Mà tôi có thể tiết lộ vì tôi nghỉ ở đó rồi. Về một giải pháp mà tôi gọi là “Nếu..thì..”.
Giải pháp này sẽ đặt nghi vấn cho những khuôn mẫu. Và thay vì mình triển khai ý tưởng đầu tiên. Thì mình quay ngược lại chất vấn nó. và tự hỏi nếu mình làm kiểu khác thì sao?. Nếu mình làm cho nó điên rồ hơn thì sao?. Và bài luận văn đó đã được Giám Đốc Sáng Tạo chấm. Gọi là gì nhỉ? CCO. Tôi vừa mới nói CCO đúng không?. Rồi sau đó họ chọn ra 10 người. Trên khắp toàn thế giới. Và đưa họ đến Istanbul. nơi mà ở đó có một cuộc hội nghị lớn. để chúng tôi được thuyết trình trước những lãnh đạo toàn cầu. mà điều đó thực sự rất đáng sợ. Và anh đã được giúp đỡ? Đúng rồi, nhưng mà. có thể nói lúc đó tiếng Anh của tôi không được tốt lắm. câu từ nghe không hay lắm. nên đã có một chú giám đốc sáng tạo tên Chris Jones. chú ấy đến từ nước Anh, và chú ấy đã Chào chú Chris. Chào Chris, cảm ơn chú nhiều nhé. Chú ấy đã xem qua bản luận văn.
Và giúp tôi chải chuốt câu từ Tuyệt vời. Với những vốn kiến thức mà anh đã có. vì anh đã đi rất xa trong sự nghiệp. thì với lượng hiểu biết đó. anh đang chê tôi già đúng không?. Không, không, ý tôi là anh rất thành đạt. với sự hiểu biết của anh, anh sẽ sẵn sàng làm lại từ đầu chứ?. Vâng, tất nhiên rồi. Anh vẫn sẽ làm những công việc khác? Hay bỏ qua mọi thứ. và nhảy thẳng đến Amsterdam? Như cũ? Vâng. Rất tuyệt. Trước khi đến tham dự ngày hôm nay,. Daan đã có nhiều cuộc hội thảo. với chủ đề “tương lai của công việc”. và tôi nghĩ đây là một chủ đề thú vị. nên tôi mời anh Daan đến hôm nay để chia sẻ về điều này. Chúng ta sẽ hiểu được góc nhìn của anh ấy và đi sâu hơn nữa. Vâng, vậy giờ tôi giải thích định nghĩa. vâng, “tương lai của công việc” là gì?. Tương lai của công việc chỉ gói gọn trong một câu hỏi then chốt.
Mà tôi thì nghĩ là cái mô hình hiện tại không tốt lắm. tôi thấy rất nhiều nhân viên, đặc biệt tại Việt Nam. Họ đi làm để kiếm tiền. Họ bỏ công để ăn lương. và có nhiều công ty vẫn cho quét vân tay buổi sáng. rồi lại quét lần nữa vào buổi tối. nó không giúp cho nhân viên có động lực. để đóng góp vào một sứ mệnh nào đó. đóng góp một điều hữu ích nào đó cho xã hội. và nó sẽ dẫn đến việc là. năng suất làm việc không cao. Họ làm đúng công việc được giao,. để nhận đủ lương vào mỗi cuối tháng. và khi đó các công ty hay tự hỏi. làm cách nào để tuyển được người tài?. và giữ chân được họ và tận dụng tối đa?. và khi chúng ta nói đến tương lai của công việc. chúng ta phải đặt câu hỏi là. Tại sao đi làm lại mệt mỏi đến thế?. Dù là bạn làm ở Lab hay ở Vietcetera hay ở bất kì đâu. Thì tại sao đi làm lại trở thành một điều thật mệt nhọc?.
Tại sao bạn phải chịu đựng thay vì yêu thích nó. Và đó cũng là tiền đề của chúng ta. Khi chúng ta nhìn vào những công ty lớn. và nhìn vào những môi trường làm việc tốt. thì đâu là điều mà khiến cho nơi đó là một nơi đáng đến để làm việc?. và làm sao để ta tạo một nền tảng mà mọi công ty có thể có được. Chung quy lại thì nó là một câu hỏi về thiết kế. mà nó có cả một quá trình. thách thức những gì mình biết về công việc là gì. là từ môi trường làm việc đến cái cách sếp đối xử với bạn. đến cả văn hoá công ty. sau đó phân tích từng phần và tìm cách cải thiện nó. Điều này chỉ có thể áp dụng được. cho những ngành công nghệ, thiết kế thôi hay là?. Ví dụ ngành xây dựng chẳng hạn. Quan điểm của anh vẫn vậy?. Thế nên đó là một điều thú vị ấy. mọi người thường hay có suy nghĩ là. chỉ có những nơi như kiểu Google, mới đủ điều kiện.
Tạo được trải nghiệm làm việc tốt. và điều đó không đúng tí nào. Có rất nhiều tập đoàn hoặc công ty lớn. trong nhiều lĩnh vực khác nhau. vẫn tạo được cho nhân viên một môi trường làm việc tốt. Tôi từng làm cho KimberlyClark thông qua Ogilvy. Bên đó, họ bán khăn giấy và tã em bé mà. Vâng. Có lẽ đó không phải là một công việc mà. mình mơ ước được làm, như sản xuất. hay quảng bá nó. Nhưng anh biết đấy,. Họ vẫn tạo dựng được một môi trường. có đầy đủ những yếu tố như thế nào để. khiến nhân viên tại đây hứng thú với công việc này.. Nên có thể ứng dụng được vào nhiều ngành khác nhau,. Miễn là nó luôn dựa trên câu hỏi tiền đề,. Đó là mình muốn hay mình đã có những nhân viên như thế nào?. làm cách nào để cho họ yêu thích công việc của họ?. Vậy anh nghĩ nó có áp dụng được cho những công ty. với một nguồn vốn có hạn không?.
Liệu một start up hay một doanh nghiệp nhỏ lẻ. có thể áp dụng những điều trên và tạo một môi trường làm việc tốt không. khi nguồn lực hay cơ sở vật chất của họ có giới hạn?. Anh có tự nhận công ty mình là Start Up không?. Cũng không hẳn. không phải theo nghĩa tôi sẽ mở rộng quy mô lớn. Nhưng start up theo kiểu chúng tôi là công ty trẻ. Vâng, thế chắc anh cũng gặp những vấn đề tương tự rằng là. anh chỉ mới nhận ra được điều này. Anh đã điều hành nơi hành nơi này vài năm rồi. nhưng khi anh mới bắt đầu, anh tập hợp một nhóm người. và họ cùng anh thực hiện một sứ mệnh hoặc một mục đích. Anh phải luôn nghĩ đến việc là. Làm sao tôi có thể khiến họ thực sự muốn đóng góp vào sứ mệnh này. Chứ không phải chỉ làm công việc tôi đưa ra rồi thôi. mà phải thực sự hứng thú với công việc. để họ cùng tôi tạo ra một điều đó thật tuyệt vời.
Có nhiều yếu tố, ví dụ như. nơi ngồi làm việc của anh phải rộng rãi. hay có gì đó thú vị để họ có thể thoải mái làm việc hằng ngày.. Ngoài ra còn có cả sự công nhận. Anh sẽ làm gì để những ai làm tốt công việc được công nhận?. Mình đầu tư vào sự phát triển của nhân viên mình như thế nào?. làm sao mình đảm bảo được rằng nhân viên mình. có đủ thời gian để nghỉ ngơi?. Không có điều nào trong đây thực sự tốn tiền. hay là của riêng một ngành nghề. hay công ty nào đó.. Cho nên có thể nói là bất kì công ty hay Start Up nào. ngay cả khi anh chỉ có một hay hai người. anh đều có thể ứng dụng những nguyên tắc. mà chúng ta hay gọi là trải nghiệm nhân viên vào công ty của mình. Thế thì đối với một giám đốc, thì anh sẽ sắp xếp tầm quan trọng của,. ví dụ như tài chính, tiếp thị hoặc quản lý. Theo anh tầm quan trọng của trải nghiệm làm việc đứng thứ mấy?.
Đứng thứ nhất. Thứ nhất? Trước khi chúng tôi bắt đầu, chúng tôi có nói chuyện một chút Đó là một công ty sẽ không có gì nếu không có nhân viên và không có gì hơn, ví dụ như Uber họ có một ứng dụng tốt hay một nền tảng công nghệ đẹp và họ có rất nhiều tài sản trí tuệ, đúng không? Nhưng dù gì đi nữa, nếu như họ không có nhân viên vào lúc này, 50 năm nữa thì là một chuyện khác, nhưng nếu hiện tại họ không có ai thực sự cam kết với công việc và muốn mang nền tảng này ra thế giới, và muốn vận hành nó, và muốn làm những gì cần làm để nó thành công, thì họ chẳng còn gì cả. Đúng vậy Chung quy lại, một công ty sẽ chỉ gồm con người và nó tốt hay không cũng nhờ những người ở đó.
Cho nên tôi tin rằng đó là điều quan trọng nhất Tôi nghĩ rằng trước hết, ta nên chăm lo cho nhân viên và rồi những điều khác sẽ tốt theo Để tôi đưa cho anh một ví dụ cụ thể Ví dụ như một người quản lý đang cân nhắc rằng nên tăng lương cho một nhân viên xuất sắc hay là dùng số tiền mà đáng lẽ sẽ cho anh nhân viên kia để đầu tư vào việc nâng cao văn hoá công ty. Anh có nghĩ người nhân viên đó sẽ vui vẻ chấp nhận việc đầu tư cho mấy thứ về văn hoá thay vì được tăng lương không? và có số liệu nào chứng minh được cho việc đấy không? Vậy định nghĩa của anh về mấy thứ về văn hoá là gì? Theo tôi, mấy thứ về văn hoá là, tôi không có ý bác bỏ, nhưng ý của tôi là ví dụ như mua một cái máy pha cà phê hoặc là tổ chức tập yoga cho nhân viên chứ không phải tiền dành riêng cho một nhân viên nào đó.
Vâng, thế thì nó giống như là. khi anh vận hành một công ty. anh có một nguồn lực và một nguồn tiền hạn chế. và anh luôn đau đầu với việc đưa tiền vào đâu thì có lợi nhất. Thế nên nếu anh nhìn vào người này và tự hỏi rằng. Người này liệu có sớm bỏ đi hay không?. Nếu có thì có thể số tiền ấy sẽ giúp giữ chân người này lại. nhưng câu hỏi ở đây lại là. Ngay từ đầu, tại sao họ không chọn ở lại đây? Vâng. và câu hỏi chung chung này có giúp anh không hay là. Máy pha cà phê có khiến họ ở lại lâu không? Tất nhiên là không. Tôi nghĩ máy pha cà phê. nó là một thứ mà. mọi người thường lẫn việc thực thi văn hoá công ty. với văn hoá công ty. Đúng, máy pha cà phê có thể là cần thiết. vì văn hoá công ty của anh là làm việc thật chăm chỉ. và làm việc nhiều thì sẽ cần đến cà phê. hoặc là nhân viên của anh có xu hướng. uống cà phê vào buổi sáng.
Nó không chỉ là máy pha cà phê thôi.. Vậy là nó còn tuỳ. Vâng, còn tuỳ. Và đó là tại sao tôi thấy rằng. có rất những công ty nhỏ. mà đang xây dựng văn hoá tổ chức. sẽ có nhà sáng lập tập hợp một nhóm bốn đến năm người. thì nó sẽ diễn ra rất suôn sẻ đúng không?. Vì nhà sáng lập đó có một tầm nhìn rộng. và bốn năm người kia có lẽ đã quen biết anh sáng lập này trước đó. hoặc đã rõ về sứ mệnh công ty khi được tuyển vào. và mọi thứ thật suôn sẻ. sau khi công ty ấy dần phát triển. và mở rộng lên thành 15, 20, 30, thậm chí 50 người,. thì nó lại trở thành một câu chuyện khác.. Khi đó mọi người sẽ bị tách rời ra.. Khi ta nhìn vào cái tổ chức, nó gọi là gì nhỉ?. Kim tự tháp? Biểu đồ tổ chức. Khi nhìn vào một cái biểu đồ tổ chức. Anh thấy được những thành viên ở vị trí thấp,. những thành viên trẻ tuổi nhất. thường bị xa cách với nhà sáng lập và cái sứ mạnh của họ.
Những thành viên này sẽ ít thích thú hơn khi vào công ty và họ chỉ xem nó là công việc và làm cách nào để cho họ hiểu được cái sứ mệnh của công ty mà nhà sáng lập tâm đắc là cả một nghệ thuật. Nên tôi nghĩ rằng khi một công ty đang mở rộng họ bắt đầu gặp những vấn đề như việc tạo động lực cho nhân viên không còn dễ dàng nữa. Vì trong văn phòng này không chỉ còn năm người mà là chục người, lại còn có mặt ở nhiều văn phòng, nhiều chi nhánh. Hay với những người làm việc tại nhà Làm sao anh có thể tạo động lực cho họ khi họ còn không ngồi kế bên anh? Vì thế nên chúng ta rất cần nghiên cứu sâu về cách tạo trải nghiệm tốt cho nhân viên.
Mình cần phải tự hỏi làm cách nào để thực hiện được điều này. Một công ty đang trên đà phát triển sẽ rất cần một người am hiểu về chiến lược nhân sự họ cần phải tuyển một giám đốc nhân sự mà thực sự hiểu rõ về con người. Mà tôi nghĩ là ở Việt Nam chưa có nhiều người như vậy Nhưng tôi có biết chị Sakshi của Tiki là một Giám Đốc Nhân Sự rất giỏi, chuyên đảm nhận những việc liên quan đến con người. Rồi chúng ta còn cần phải nghĩ đến chuyện xây dựng một nơi làm việc phù hợp và điều này là một thử thách lớn. vâng, tôi có thể hiểu được là nó sẽ tuỳ thuộc vào công ty đó đang ở giai đoạn nào và mình nên tập trung đầu tư cho cái gì? vâng.
Tôi có thể hỏi hiện tại studio của anh có bao nhiêu nhân viên được không? Hiện tại chúng tôi có 30 nhân viên toàn thời gian 30 người và 110 nhân viên bán thời gian tại những quán cà phê của tôi. Và anh đã làm gì để đảm bảo được rằng, dù họ là nhân viên bán thời gian hay chỉ làm phục vụ tại quán cà phê hay đã làm toàn thời gian tại đây 5 năm tại trụ sở chính Anh đã làm gì để đảm bảo được việc rằng họ đều có động lực như nhau cho công việc? Cái điều mà anh đã đề cập trước đó về nhà sáng lập và 5 người đồng hành chúng tôi thực hiện như vậy nhưng quy mô lớn hơn. Tôi sẽ chọn ngồi làm việc chung bàn với nhân viên của mình hoặc tôi sẽ tham dự một sự kiện nào đó của họ ngay cả khi họ chỉ là nhân viên quán cafe tôi vẫn sẽ đi dự sinh nhật của họ và cofounder của tôi, Laure, cũng sẽ làm điều tương tự.
Chúng tôi cố gắng tái tạo mối quan hệ đó với nhân viên để họ không cảm thấy rằng họ ở tầng dưới cùng mà họ cũng cùng tầng với chúng tôi. Hoặc ít ra là tôi cũng cùng tầng dưới với họ. Vâng Vâng, tôi tái tạo lại mối quan hệ như vậy và tôi nghĩ đấy cũng là điểm mấu chốt. Rồi những thứ khác như máy pha cà phê, sẽ là cái thứ tạo điều kiện cho một văn hoá công ty tốt. đúng vậy. Tôi có thể pha và uống cà phê cùng với họ Nó giống như một cái công cụ hỗ trợ vậy Thế tôi nghĩ chắc anh cũng hiểu Khi mình vận hành một công ty lớn thì thử thách lớn nhất sẽ là làm cách nào để tôi xây dựng một môi trường làm việc mà khi người khác tìm hiểu về nó, họ sẽ nghĩ rằng đây là công ty mà họ muốn đến làm việc Không phải công ty nào cũng nhận ra điều này.
Tất cả những gì chúng ta nghe được từ phía công ty là đó là một nơi rất tốt để đến làm việc, hơn là vị trí, hay tiền lương. Và rồi chúng ta giữ nhân sự như thế nào? làm cách nào để họ không chỉ cảm thấy hứng thú từ ngày đầu mà còn giữ nguyên sự hứng thú đó đến tháng thứ 6, thứ 12 Và một lần nữa, chúng ta đang nói về con người Ngoài những điều kiện mình tạo cho họ trong tư cách là chủ công ty mà nhân viên của mình, họ cũng có những thăng trầm riêng, những chuyện mà họ trải qua trong đời sống cá nhân Và cuối cùng, có một điều mà mọi chủ công ty đều nghĩ là làm cách nào để khai thác hết tiềm năng của họ? Hoặc nói bằng một cách khác đỡ hơn Làm cách nào đểBòn rút Làm cách nào để giúp họ có năng suất nhiều nhất, có sự sáng tạo và hợp tác nhiều nhất.
Đó là một điều mà công ty nào cũng nghĩ đến Rồi chúng ta làm sao đây? Vì mình đã có một sứ mệnh Và nếu ta đọc qua tất cả các tài liệu về việc quản lý. Quản lý chính là hoàn thành công việc thông qua những người khác. Vì anh không thể làm hết mọi việc cùng lúc đúng không? Anh không thể vừa đứng pha cà phê vừa điều hành công ty hay tham dự các buổi họp Nên anh sẽ cần người khác làm thay, và anh sẽ cần phải nghiên cứu những việc này để có thể thực hiện nó. Anh thấy đó khi chúng ta điều hành một công ty hoặc xây dựng một trải nghiệm làm việc tốt cho họ cái điều quan trọng nhất vẫn luôn luôn là về mặt con người và văn hoá.
Đó là đưa ra lựa chọn dựa trên hiểu về con người. Cho nên tôi nghĩ nó sẽ tuỳ thuộc vào việc đầu tư vào đâu thì sẽ có lợi nhiều nhất. Như khi anh hỏi về việc cho tăng lương sẽ tốt hơn hay mua máy pha cà phê sẽ tốt hơn? Mấu chốt ở đây là anh có thực sự hiểu những người làm việc cho anh? Có bao nhiêu công ty ngoài kia có thể tự tin khẳng định rằng họ luôn luôn lắng nghe nhân viên của họ? Hay họ vẫn còn kẹt với việc cứ mỗi 6, 12 tháng sẽ có một buổi đánh giá mà họ ngồi đối diện nhân viên và hỏi họ “anh làm việc như thế nào rồi”? Ví dụ như một người sếp đã thực hiện hết các bước để tạo dựng một trải nghiệm làm việc tốt cho nhân viên của mình.
Anh có nghĩ Việt Nam vẫn gặp khó khăn trong chuyện giữ và phát triển người tài so với những nước khác mà anh đã đến làm việc? Tôi chỉ mới bắt đầu công việc này tại Việt Nam Nên mọi kinh nghiệm mà tôi đúc kết được đều là từ việc đi làm cho những công ty lớn tại nước ngoài. Và họ hiểu được rằng là, khi công ty càng lớn sẽ càng nguy hiểm hơn nếu không đầu tư cho nhân sự Họ sẽ bị mất rất nhiều thứ. Không có gì tốn kém hơn việc mất đi người tài giỏi sau đó phải tốn công thuê và đào tạo lại. tôi có thể hiểu được điều này với tư cách là một người đã làm tại những công ty lớn, nơi mà đã làm rất tốt công việc xây dựng trải nghiệm làm việc tốt cho nhân viên của họ tôi vẫn từ bỏ công việc đó, nên cũng không hẳn là một công việc hoàn hảo nhỉ? Điều tôi nhận thấy được là như thế này.
Tôi không muốn ghim cái này lên Việt Nam,. nhưng theo những gì tôi thấy thì. đa số các công ty tại đây chưa. làm tốt lắm công việc này.. Vì không ai được thuê cho việc này cả. Thông thường, một công ty có 300 hay 400 người. sẽ chẳng có ai đảm nhận việc. cải thiện môi trường làm việc cả.. Họ có chủ công ty, rồi các quản lý. và các nhân viên khác.. Nhưng thường sẽ không có chức vụ nào. mà chỉ tập trung vào việc phát triển môi trường làm việc. và để có thể giữ chân được người tài,. giúp họ có thật nhiều năng suất,. vì họ thiếu cái đó, nên anh biết như thế nào rồi đấy.. Các công ty liên tục mắc phải nhưng vấn đề về. việc không thể giữ được nhân viên. hoặc có quá nhiều người. nhưng không có được cái đầu ra mà họ mong muốn. Vậy theo anh là những công ty này họ chưa đủ nhận thức?. Có thực sự là họ chưa nhận thức được không?.
Tôi nghĩ là họ đều nhận thức được Nhưng họ chưa dám thực hiện bước nhảy này để có thể bắt đầu giải quyết khúc mắc ấy. Trong cuộc nói chuyện này, chúng ta đang nói đến thiết kế nên những điều trên nó đều quay về tư duy thiết kế cơ bản. Ví dụ như ta có một vấn đề là duy trì nhân sự, Có thể có quá nhiều người rời bỏ công ty mình để đi qua một công ty khác tốt hơn, điều này ta thấy rất nhiều. Có thể đó là vấn đề mà anh đang gặp phải Thế mình giải quyết nó như thế nào? Với tư cách là một nhà thiết kế chắc anh sẽ dựa vào định luật hai viên kim cương hay sao đó. Anh sẽ bắt đầu cố gắng đưa ra tất cả những cách để giải quyết vấn đề mà anh có thể nghĩ tới.
Và rồi anh lại bắt đầu nghĩ đến việc. làm cách nào để thực hiện chúng.. Có một số hướng giải quyết nghe thì rất hay. nhưng lại quá tốn kém để thực hiện. hoặc công ty quá lớn để triển khai. Thế là mình chỉ có thể tìm ra được một vài giải pháp phù hợp. ngay cả khi có những nguyên tắc cụ thể. Đó là tại sao việc này là một nghệ thuật và kỹ thuật.. Trải nghiệm làm việc, dù là có những nguyên tắc chính. nhưng nó vẫn tuỳ thuộc vào từng công ty. vì mỗi nơi đều lớn nhỏ khác nhau. và đều có những vấn đề riêng.. Nên một điều phù hợp cho công ty này. có thể không phù hợp cho công ty khác. Cũng khá giống như khi đi tiếp thị. thường họ sẽ thuê một chuyên gia đến. để tìm thứ phù hợp cho khách hàng. Và giờ, đến với phần tiếp theo. tôi sẽ hỏi nhanh một số câu hỏi nhỏ. và tôi không muốn anh suy nghĩ gì cả. mà chỉ trả lời, rồi sau đó.
Tôi vẫn sẽ ngồi suy nghĩ thôi. và rồi sau khi hết câu hỏi chúng ta sẽ đi sâu vào những câu trả lời đó để anh có thể giải thích thêm hoặc rút lại câu trả lời nhé Được nhé Tôi sẽ hỏi liên tục đấy Okay bắt đầu. Một nhân viên liên tục đến trễ Anh sẽ làm gì? Nói chuyện với họ Không làm tại văn phòng, được hay không? Được. Nhân tài bản xứ hay ngoại quốc? Bản xứ. Thưởng hay phạt? Thưởng. Sài Gòn hay Hà Nội? Sài Gòn Uniqlo hay Muji? Xin lỗi Hà Nội nhé Uniqlo hay Muji? Uniqlo Tiền bạc hay đam mê? Đam mê. Tự mở công ty hay gia nhập công ty? Gia nhập công ty. Làm cho công ty start up hay làm cho công ty đã phát triển? Làm cho start up Tik tok hay Instagram? Tik tok Biden hay Trump? Đừng suy nghĩ chứ. Thôi tôi rút lại.
Một hơi thở dài thiệt dài Nhạc tự nhiên dừng lại. Tôi có phải trả lời câu này không? Không, anh không cần phải trả lời. Tuyệt, bỏ qua. Okay, tốt.. Tôi không theo dõi chính trị Mỹ nhiều. Tôi sẽ tránh xa nó hết mức có thể. Thật thú vị. Khi tôi hỏi tìm nhân tài bản xứ hay nước ngoài,. anh đã trả lời là người bản xứ.. Nhưng anh lại là nhân tài từ nước ngoài.. Vâng tôi là người nước ngoài. nhưng có tài thật không thì tôi không biết.. Có một sự mâu thuẫn ở đây đúng không?. Anh có thể giải thích thêm một chút được chứ?. Khi anh chọn người bản xứ tức là anh nghĩ thuê. người bản xứ sẽ tốt hơn người ngoại quốc đúng chứ?. Vâng, đúng rồi. Vậy theo anh, tại sao một công ty nên thuê một người nước ngoài. Cái này sẽ phụ thuộc vào việc. trong thị trường địa phương có gì. về mặt kiến thức và kinh nghiệm trong ngành. nên tôi khuyên là chỉ nên tìm đến người nước ngoài.
Khi những người bản xứ ở đây có thể không có đủ vốn kiến thức hay là không có ai có đủ kinh nghiệm trong lĩnh vực cụ thể nào đó Đến khi đó thì mới nên cân nhắc đến nhân sự nước ngoài Theo trường hợp của mình thì tính theo khu vực nhỉ. Không phải lúc nào cũng phải thuê một người da trắng như tôi Có thể tìm đến Việt Kiều hoặc người đa chủng tộc Nên là, chỉ khi người bản xứ không có cái kiến thức anh cần thì hẵn nên tìm đến người nước ngoài vì suy cho cùng, hãy nhìn vào trường hợp của chúng ta chúng ta đang thiết kế trải nghiệm cho người Việt sẽ không hợp lý lắm nếu như tôi ngồi đó và kể cho anh nghe người Việt Nam thích gì Tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu như mình tuyển những người là đại diện cho đối tượng của mình trong trường hợp này, ta đang phục vụ cho người Việt trong độ tuổi 22 đến 30 tuổi.
Những người trong đội của tôi cũng sẽ trong khoảng đó. Và anh chấp nhận chuyện làm việc ngoài văn phòng? Vâng. Nó có làm hại đến mô hình kinh doanh của anh không?. Không, tôi nghĩ nếu có càng nhiều công ty hiểu,. và nó lại quay trở về chủ đề. về văn hoá công ty,. nếu anh hiểu được rằng, văn hóa công ty, không phải. chỉ là ngồi chung với nhau là sẽ giữ được nhân viên.. vì họ phải cứ phải quay lại cùng một chỗ,. và gặp đúng những đồng nghiệp đó. Một khi anh bỏ qua cái tư tưởng đó. và để cho họ làm việc theo cách ở muốn,. khi nào họ muốn hoặc ở đâu họ muốn. nó sẽ khiến họ hứng thú hơn với công việc. Hãy cho phép họ làm việc tại nhà vài ngày. đó là cách duy nhất. Có một bài nghiên cứu. của Navigos trước Covid. cho thấy rằng giờ làm việc linh hoạt. là điều mà người trẻ tại Việt Nam mong muốn nhất. Lý do vì sao người Việt mong muốn nó nhiều nhất.
Là vì các công ty không cho phép điều này. Họ không tin rằng nhân viên của họ có thể hoàn thành công việc tại nhà. Và trong lúc giãn cách xã hội vào tháng tư, có lẽ đó là lúc họ nhận ra mọi thứ vẫn vận hành tốt ngay cả khi nhân viên của họ không làm tại văn phòng và khi đó, tôi thấy là càng ngày có càng nhiều công ty cho nhân viên làm việc tại nhà một vài ngày và đến làm tại văn phòng. những ngày khác và trong trường hợp này nó rất có lợi cho mình. Tất cả những gì ta làm để có được một trải nghiệm làm việc tốt sẽ có lợi cho nhân viên. Có thể khi đó họ sẽ nhận ra là, à việc thuê mướn văn phòng, và xin lỗi đến những nhà môi giới bất động sản thương mại mà tôi yêu quý, nhưng có thể việc thuê một tầng trong một toà nhà lớn tại khu trung tâm sẽ không phù hợp lắm.
Vì có thể vấn đề không nằm ở nơi làm việc, mà là cái động lực để quay lại công việc mỗi ngày. khi đó họ sẽ tập trung hơn vào chất lượng công việc hơn là số lượng công việc. Có thể họ sẽ chuyển đến một văn phòng nhỏ hơn nhưng trên một tầng mà có nhiều công ty hàng xóm. Ở đó nhân viên có thể không chỉ tiếp xúc với 30, 40 người đồng nghiệp của họ mà họ còn có thể tiếp xúc với những người từ công ty khác Họ có thể dùng chung phòng họp hoặc những tiện ích khác như máy cà phê, công ty không cần phải đầu tư quá nhiều mà vẫn có đầy đủ cho nhân viên của mình. Một ví dụ tuyệt vời mà tôi nghĩ ra được là một công ty tại San Francisco họ quyết định ngưng việc thuê mặt bằng họ từ bỏ văn phòng của mình và cái số tiền đáng lẽ dùng để trả phí mặt bằng họ lại lấy nó để tổ chức chuyến đi.
Tức là mọi người làm việc tại nhà rồi cứ mỗi 3 tháng, họ sẽ cùng nhau bay đi đâu đó để dành thời gian với nhau, làm những hoạt động như team building để gắn bó với nhau hơn. Cái này là tiền hay hậu Covid? Hậu Covid Họ có thể bắt đầu bay khi hết Covid Có rất nhiều thính giả của chúng ta là những nhà chuyên gia trẻ hoặc học sinh và có rất nhiều người đang chật vật với việc có nên theo đuổi đam mê của họ hay không. Vì đam mê có thể sẽ không mang lại cho họ nhiều tiền, và anh đã chọn theo đam mê. vậy thì, với cương vị là một người từng trải anh có thấy việc theo đuổi đam mê là dễ dàng? Sẽ luôn dễ hơn với tôi để tôi nói với bạn là bạn nên theo đuổi đam mê.
Tôi hay nói là những kẻ hay khuyên người khác, như mình hay thấy trên Facebook hay Instagram “hãy theo đuổi đam mê, làm những gì mình thích” là những kẻ đã có tiền. và có đủ điều kiện để tạo một hệ thống gì đó Nhưng tôi luôn tin vào một nguyên tắc là Ikigai. Chắc cái này anh cũng biết. Tức là cần có nhiều yếu tố kết hợp lại với nhau. Anh cho tôi chọn một hoặc hai, nhưng tôi không thể chọn một được. Mọi người cần phải nhìn nhận tất cả các yếu tố cần thiết. Vậy tôi giỏi cái gì? Tôi yêu thích cái gì? Tôi kiếm được tiền bằng cái gì? Và xã hội này cần gì? Khi mình kết hợp cả bốn yếu tố trên lại với nhau thì mình sẽ tìm được Ikigai, hoặc nói cách khác là mục đích sống.
Tôi nghĩ nếu anh chỉ làm điều mình thích, mà không kiếm ra tiền thì nó không ổn và làm một việc để kiếm được tiền, mà anh không yêu thích công việc đó thì cũng không tốt hơn mấy. Nên tôi nghĩ cần phải có một sự cân bằng. Tốt nhất là, mình nên hiểu rõ bản thân trước Khi tôi tổ chức Workshop và tôi kể cho họ nghe về cái quá trình này, đó là khi họ bắt đầu nhận ra họ muốn gì. Thường họ không biết họ đam mê cái gì hoặc họ chẳng đam mê cái gì cả. Nên làm cách nào để họ theo đuổi đam mê khi họ còn không biết họ đam mê cái gì? và cái quá trình đó sẽ giúp họ. Và với cương vị là một người từng trải tôi nghĩ đó là một việc mà ai cũng phải trải qua.
Nếu bạn càng biết rõ bạn thích gì. mà nó còn giúp bạn kiếm được tiền thì càng tốt hơn nữa.. Nó dễ thực hiện hơn mọi người thường nghĩ. nhưng chính sự nhận thức đó. và sự chu đáo dành cho bản thân. là hai thứ cần xem xét.. Điều gì mình sẽ có được khi kết hợp cả hai?. Họ có cần phải đi du lịch đây đó. để tìm được đam mê không?. Vì có nhiều người họ biết họ cần tìm hiểu bản thân. nhưng họ không biết làm cách nào để tìm ra nó. thì anh có lời khuyên gì cho họ không?. Vâng, giờ thì tôi muốn nhắc đến Phật giáo. anh biết đó, mọi thứ mình cần đều nằm trong chính mình. Thường người ta hay chọn đi đây đi đó. để hiểu bản thân là vì họ đang tìm những thứ bên ngoài họ. họ nghĩ rằng là khi họ đi xa. họ hi vọng sẽ gặp được một điều gì đó. mà giúp đánh thức một cái tiềm năng gì đó bên trong. nên thực sự họ không cần phải đi. Vậy họ chỉ cần ngồi xuống và tự hỏi bản thân mình.
Tuy nhiên, nó là một chuyện xảy ra theo thời gian. tôi nghĩ nó sẽ đến khi bạn trưởng thành. khi bạn biết rõ hơn mình muốn gì. Bạn đối mặt với mọi thứ ra sao?. Điều gì thôi thúc bạn và điều gì luôn khiến bạn bị mắc kẹt,. và khiến bạn cứ tiếp tục trì hoãn. Khi bạn có càng nhiều kinh nghiệm cuộc sống. bạn sẽ càng biết rõ hơn về bản thân. Anh có thể tự tin nói rằng. anh đã đạt đến việc hiểu bản thân chưa?. Ý anh là hiện tại? Đúng vậy. Hiện tại tôi đang khá hạnh phúc. nhưng tôi vẫn nhớ được khoảng thời gian khi tôi 25 tuổi. tôi không rõ mình muốn làm gì. và tôi đã nghe và đọc sách về việc. làm cách nào để tìm được đam mê. và tôi không bao giờ nghe theo nó. vì tôi vẫn không biết bắt đầu từ đâu. vì mình không thể biết được đến khi mình thấy được nó. Nên tôi nghĩ cái khúc mắc lớn nhất. mình gặp phải khi suy nghĩ về điều này là.
Là chúng ta luôn muốn có kết quả ngay. vâng Họ cứ ngồi đó rồi nghĩ Tôi muốn biết đam mê của tôi Tôi muốn biết điều gì thôi thúc tôi Nhưng mình không thể nghĩ ra nó liền mà nó là cả quá trình cũng giống như các life coach hay nói cuộc đời là một chuỗi những lần ngộ nhận hoặc với một Start Up thì là bạn xây dựng công ty rồi bạn đong đo và rút kinh nghiệm, đúng chứ? Bạn sẽ luôn bắt đầu với một thứ gì đó mà bạn muốn theo đuổi bạn thử và nhận ra một là bạn đang đi đúng hướng hoặc hai là bắt đầu lại từ đầu Không những thế mà bạn còn điều chỉnh lại và có một giả thuyết mới và bạn cứ tiếp tục việc đó cho đến khi bạn thức dậy cảm thấy hạnh phúc, có thể là hơi mệt mỏi chút nên chúng ta mới cần cà phê đúng không? Đáng lẽ trong cái ly này phải là cà phê mới đúng.
Nhắc đến tương lai của công việc, anh sắp sửa trở thành bố. Không biết tôi có được tiết lộ không nhưng anh sẽ làm bố. Con của anh là trai hay gái? Con trai Anh nghĩ sau này con trai anh sẽ làm trong môi trường như thế nào? Trong 20 năm nữa á? Tôi không biết. Anh có giả thuyết gì không? Ví dụ như sau này môi trường làm việc là thực hay ảo? Hay bị thay thế bởi robot Tôi hi vọng là con sẽ được robot hỗ trợ hoặc ít ra là A.I, nhỉ? Có một bài nghiên cứu của Mckinsey đã chỉ ra rằng hiện nay 49% công việc mà chúng ta đang làm hiện giờ có thể được thay thế bởi A.I. Là những công việc hiện giờ kết hợp cùng trí tuệ nhân tạo.
Nên vào 20 năm nữa khi tôi hỏi vợ tôi rằng, mình nên cho nó đi học ở trường nào đây? nhiều khi lúc đó không còn có ngôi trường nào nữa. Mình cũng không biết được cái gì sẽ được tự động hoá. Giờ ta trở lại với cuộc nói chuyện. Một thứ mà chưa được nói sao nhỉ, chưa được thay thế bởi trí tuệ nhân tạo chính là sự sáng tạo. nên tôi sẽ luôn hướng đến sự sáng tạo và có những tư duy sáng tạo và phản biện. Nhưng nó sẽ dẫn tới điều gì hay mục đích gì? Nhiều khi nó chế tạo được mà mình không biết? Hiện nay thì có thể là chưa. Nhưng anh có nghĩ sau này nó sáng tạo được không? Tất nhiên. Thế thì nó quay lại vấn đề sáng tạo là gì? Vì nếu chúng ta xem lại từ 10 năm trước, có một chương trình trên Youtube rất hay tên là Everything is a remix.
Chắc anh đã xem rồi đúng không? Nó cho thấy được rằng những gì mình nghĩ là sáng tạo đều là biến thể từ một ý tưởng đã tồn tại Đã có thứ gì chúng ta tạo ra trong thế kỉ trước mà thực sự nguyên bản không? Đó là một câu hỏi hay về sự sáng tạo Và rồi tôi nghe được một bài phỏng vấn từ một anh làm việc cho Spotify và anh ấy đã kể rằng có một thứ mà A.I sẽ không bao giờ làm được. Anh ấy kể là trước Covid, Spotify đã có một chức năng gọi là The Drive và nó là một cái danh sách vừa có nhạc, vừa có radio Vậy thì ý tưởng đó cần được xuất phát từ con người. Máy móc sẽ không thể hiểu được rằng trong lúc mình lái xe mình sẽ thích nghe một cái gì đó, cho nên mình mới cần một danh sách nhạc vừa có nhạc vừa có radio và bài hát nào là phù hợp hoặc không phù hợp để hát theo.
Đó là một thứ mà chỉ có con người mới nghĩ ra.. Việc nghĩ ra một khái niệm.. Vì nó xuất phát từ việc am hiểu con người.. và sáng tạo dựa trên sự hiểu biết đó.. Rồi anh ấy nói việc mở rộng danh sách thì. A.I hoàn toàn có thể làm được. Một lần tôi nhờ một anh biên tập. soạn cho tôi một danh sách nhạc gồm một ngàn bài hát. phù hợp để nghe khi đang lái xe.. Sẽ không khó cho A.I sử dụng. số dữ liệu đó để chọn ra 10 ngàn bài hát tiếp theo. phần mở rộng thì A.I làm được nhưng phần sáng tạo. ra khái niệm thì chỉ có con người mới làm được. Sau này, mình có phải nghĩ đến trải nghiệm làm việc của nhân viên AI không?. Tôi nghĩ rằng là khi nghĩ đến môi trường làm việc trong tương lai. Mình phải hiểu rõ được rằng. cái gì chỉ có con người làm được. và được hỗ trợ bởi phần mềm như thế nào. đây là một quá trình từng bước. một lần nữa, tôi không phải là một chuyên gia.
Nếu một người từ 20 năm trước du hành thời gian để đến đây, họ sẽ thấy kinh ngạc với những công cụ mà mình có nhưng cũng không có nghĩa chúng ta sẽ như Isaac như kiểu thế giới thay đổi chóng mặt quá nó khá là khả thi mà. Có khi nào nó bắt đầu phát triển ra đến mức có một sự khác biệt về những khái niệm mà mình có thể hiểu được so với những gì đang xảy ra trên thế giới không? Có thể đấy Nhưng hãy băng qua cây cầu đó trước đã Mặc dù chúng ta đang nói về tương lai của công việc Tôi nghĩ chúng ta đã biết được điều gì cần làm để phát triển nhưng các công ty vẫn mắc kẹt trong cách làm cũ. Đó là câu cầu mà tôi muốn đi qua.
Ta hãy quan sát những công ty lớn của thế giới và nhìn vào cách họ đối xử với nhân viên, rồi cách họ kêu gọi và giữ vững được nhân viên của mình và áp dụng như thế nào vào công ty của mình. Đó là những gì tôi muốn nói tới và rồi mình nghĩ đến những khái niệm như làm việc kết hợp, là một thứ mà năm ngoái mình không nghĩ nó sẽ tồn tại chúng ta cũng biết được rằng, khoảng 23 năm nữa, điều này sẽ trở nên phổ biến hơn hiện giờ và chúng ta đang dần chuyển đổi nhưng tương lai thì khá khó đoán. Nghe rất thuyết phục nhỉ. Nói chung ý của tôi là tôi không biết gì cả. Thế nên tôi mới nói rằng nghe nó rất thuyết phục.
Quay lại chủ đề chính, có gì đó trong tầm nhìn của anh về tương lai của công việc mà chúng ta chưa bàn tới không? Không, tôi nghĩ đủ rồi. Có một điểm mấu chốt nó khiến cho chủ đề này hay ho mà mọi nhà thiết kế nào đều sẽ hứng thú đó là yếu tố con người. Nếu mình càng am hiểu con người mình sẽ càng tạo ra được một cái gì đó mà họ có thể cảm nhận được Nên khi mình nói về văn hoá công ty hay trải nghiệm làm việc, nó luôn là sự am hiểu con người và từ sự am hiểu đó để tạo ra một môi trường làm việc hấp dẫn. Chúng ta đã bàn đến gần hết mọi thứ rồi. Chúng ta có thể nói tiếp trong một chương trình khác. Vâng Anh nghĩ tôi nên mời ai tiếp theo? Tôi nên trò chuyện về cùng chủ đề này với ai? Và một chủ để khác với ai nữa? Tại Việt Nam? Hai người mà anh muốn gợi ý Vâng, tại Việt Nam Chương trình này chưa lên tầm quốc tế đâu.
Tại sao không? Anh đang ở trong studio mà Khách mời có thể bất kì ai trên thế giới Tôi sẽ gợi ý chị Việt Thanh ở Anphabe. Chị ấy còn chọn Giám Đốc Hạnh Phúc làm tên chức vụ của chị ấy và chị ấy đã rất hăng hái trong những năm gần đây về việc công việc có thể như thế nào hơn là chấp nhận nó chỉ là một công việc và chị ấy đang rất tập trung vào việc tạo một môi trường làm việc mà mọi người hài lòng cũng giống như những gì chúng ta đã bàn đến Điều gì tạo động lực cho họ? Có thể hơn cả chiếc máy pha cà phê Tôi đang nghĩ đến lương nhưng cũng đúng À, xin lỗi Vâng, tôi nghĩ chị ấy rất tuyệt vời Và về chủ đề khác thì tôi đã muốn đề xuất mời anh.
Nhưng anh đã là người dẫn rồi. Tôi đây. Tuân, anh tự phỏng vấn bản thân anh được không? Anh có thể đi qua lại, tự hỏi và trả lời không? Anh thích Trump hay Biden? Anh phải chọn một. Tôi từ chối trả lời nha. Thực ra tôi là người Mỹ. Đúng rồi, đúng rồi Thế thì anh nên có một ý kiến gì đó. Tôi có nhưng nó không phù hợp với chương trình À tôi hiểu rồi. Ngoài ra, anh có thể giới thiệu ai nữa? Vâng Khi nghĩ về những người làm sáng tạo tôi nghĩ đến anh hoặc Josh của Rice Vì mọi người hay muốn biết về những khả năng và tương lai ra sao. Nên tôi sẽ đề xuất hai nhân vật đó. Nếu anh không tự phỏng vấn mình có thể anh nên phỏng vấn Josh.
Tôi vừa mới gặp anh lúc vào lúc trưa Tuyệt. Vâng, cuộc nói chuyện ngày hôm nay sẽ kết thúc tại đây. Tôi muốn cảm ơn đến khách mời hôm nay của chúng ta. Anh Daan Van Rossum của Dreamplex. đã đến và chia sẽ về tương lại của công việc. Thực sự nó rất hay. và hữu ích cho những doanh nghiệp nhỏ như tôi. cũng như giúp những công ty đã phát triển biết thêm về. cách động viên nhân viên của mình. mà họ không nghĩ đến trước đó hoặc không biết cách tiếp cận. Tôi thấy những thông tin này rất hữu ích. và ngay cả những người nghe. mà là đối tượng cho những chương trình gắn kết nhân viên. Cũng có thể thấy hứng thú về vấn đề này. và cách suy nghĩ của quý công ty khi họ tuyển bạn,. duy trì mối quan hệ và giúp bạn phát triển. Các bạn có thể theo dõi podcast này trên Youtube, Tik tok. hoặc trên Spotify, Instagram, Facebook và Vietcetera.com.
Ngoài ra, hãy bấm theo dõi The Lab tại thelabsaigon trên Instagram và thelabsaigon.com, chúng tôi cũng sẽ đăng tải podcast trên cả trang của The Lab và Vietcetera. Cảm ơn. Cảm ơn đã mời tôi đến đây Tôi rất vinh dự được là một trong những vị khách đầu tiên của podcast này. Tôi nghĩ chúng ta đã bàn rất sâu chủ đề này Các công ty đang có cơ hội rất lớn để nhìn nhận cách vận hành của mình và làm cho nó tốt hơn và tôi luôn vui lòng khi được đóng góp ý kiến. Và quan trọng hơn hết là chúng nhìn vào yếu tố con người để giúp công việc không trở thành một gánh nặng Tạm biệt. Bạn có thể nghe bản audio của Podcast này qua Spotify và Apple Podcast.
https://youtu.be/24qH5jjgDFEKhách mời ngày hôm nay của chúng ta là Daan Van Rossum. Anh ấy là Giám đốc trải nghiệm tại Dreamplex. Tôi sẽ để cho Daan giới thiệu một chút về minh. Giờ tôi bắt đầu nói về bản thân à? Vâng. Chà, tôi không thích làm việc này lắm. Chào Tuân, rất hân hạnDaan van Rossum, Giám Đốc Trải Nghiệm tại Dreamplex: Định nghĩa lại "CÔNG VIỆC" | MAD EP02